Đề đọc hiểu đời ngắn đừng ngủ dài (Robin Sharma)
Cùng thcs Hồng Thái tìm hiểu một số đề đọc hiểu đời ngắn đừng ngủ dài (Robin Sharma).
Bạn đang xem: Đề đọc hiểu đời ngắn đừng ngủ dài (Robin Sharma)
“Hành trình đến bất cứ kết quả nào – dù là một kỹ năng tuyệt vời hay một cách sống tốt đẹp – cũng quan trọng ngang bằng với đích đến của nó (nếu không nói là quan trọng hơn). Có một điều tôi mong bạn hãy suy ngẫm: hành trình leo núi ban tặng nhiều giá trị và phần thưởng hơn việc đến được đỉnh núi. Tại sao ?Bởi vì chính cuộc hành trình sẽ hình thành cá tính, tạo cơ hội để bạn nhận ra tiềm năng của mình và kiểm tra xem bạn thực sự muốn chiến đấu đến đâu.
Chính hành trình mới dạy bạn, biến đổi bạn, và kêu gọi tài năng ẩn náu trong con người bạn. Bạn phải phát huy những phẩm chất của một người xuất sắc, như sự kiên định, dẻo dai, trắc ẩn, hiểu biết. Tất nhiên, đạt tới ước mơ sẽ đem lại cảm giác tuyệt vời.Tôi luôn đồng ý như vậy.Nhưng nó không mang lại những quà tặng tương tự như những gì bạn nhận được qua cuộc hành trình.Trong thử thách, ta học hỏi được nhiều hơn lúc thành công”.
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản.
Câu 2. Theo tác giả, hành trình khiến bạn phải phát huy những phẩm chất nào?
Câu 3. Em hiểu như thế nào về ý kiến: “Chính hành trình mới dạy bạn, biến đổi bạn, và kêu gọi tài năng ẩn náu trong con người bạn”.
Câu 4. Anh/Chị có đồng tình với ý kiến của tác giả: Trong thử thách, ta học hỏi được nhiều hơn lúc thành công không? Vì sao?
Xem thêm : Từ nhiều nghĩa là gì? Cách phân biệt từ nhiều nghĩa và từ đồng nghĩa
Câu 1: – Phương thức biểu đạt chính được sử dụng trong văn bản trên là phương thức biểu đạt Nghị Luận.
Câu 2: – Theo tác giả, hành trình khiến chúng ta phải phát huy những phẩm chất là: sự kiên định, dẻo dai, trắc ẩn, hiểu biết và thông minh.
Câu 3: – Ý kiến này có nghĩa là hành trình mà mỗi người chúng ta sống và trải nghiệm sẽ thực sự đem đến cho chúng ta nhiều kiến thức bổ ích, tôi luyện chúng ta có sức mạnh mạnh mẽ hơn, đồng thời, hành trình sống và trải nghiệm mới có thể khơi gợi những giá trị bên trong, tài năng ẩn náu bên trong mỗi người chúng ta. Nhờ có hành trình sống, ta mới biết ta là ai, ta có thể làm được những gì và xây dựng được đường hướng đúng đắn cho chính bản thân ta.
Câu 4: – Em đồng tình với ý kiến, quan điểm: Trong thử thách, ta học hỏi được nhiều hơn lúc thành công.
– Vì: Trong quá trình thử thách ta sẽ được tu luyện ý chí, niềm tin, sự dẻo dai,… để vươn tới mục tiêu mà mình theo đuổi. Tất cả sự tu luyện đó chỉ có được khi ta trải qua thử thách còn khi đã thành công thì không còn nữa. Bởi vậy, trong thử thách con người sẽ học hỏi được nhiều hơn lúc thành công.
…………………………………..
Đề đọc hiểu đời ngắn đừng ngủ dài (Robin Sharma) – Đề số 2
Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới:
“Sáng nay tôi thức dậy với những lời trong một bài hát của ca sĩ Mick Jagger: “Ủy mị chẳng ích gì
chuyện trôi qua nhanh lắm“. Ghi âm cho nó nhanh. Đùng như thế. Cuộc đờithực sự đang trôi nhanh
lắm.
Sao lại trì hoãn những việc có thể làm hôm nay cho những lúc rảnh rỗi trong tương lai xa xôi nào
đó? Sao không đóng vai một con người vượt trội bây giờ mà lại dành điều đó vào một thời điểm
khác mai sau? Sao lại Trần trừ thụ hưởng những giờ phút tuyệt vời và chờ đến khi về già? Một
ngày nọ tôi đọc cuốn sách về một phụ nữ trẻ suy tư về kế hoạch để dành tiền hưu. Cô nói: “Tôi
muốn đảm bảo mình sẽ để dành thật nhiều tiền – Như vậy tôi mới có thể vui sống vào cuối đời”.
Tôi không nghĩ vậy. Tại sao phải chờ đến già mới hưởng thụ cuộc sống?
Tôi không có ý nói rằng bạn nên bỏ qua tầm quan trọng của việc lên kế hoạch cho tương lai. Tôi
không có ý nói rằng bạn nên bỏ qua tầm quan trọng của việc lên kế hoạch cho tương lai. Hãy biết
nhìn xa và chuẩn bị cho suốt cuộc đời. Đó là sự quân bình. Hãy lên kế hoạch để dành tiền cho tuổi
hưu. Hãy dự trù. Nhưng đồng thi cũng cần biết sống cho giây phút này. Sống thật đầy đủ”.
(Trích Đời ngắn đừng ngủ dài Robin Sharma, Phạm Anh Tuấn dịch, NXB trẻ, 2017, tr25-26)
Xem thêm : Toán Văn Anh là khối gì? Gồm những ngành nào? Thi trường gì? Làm nghề gì?
Câu 1: Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của đoạn trích.
Câu 2: Nêu tên một biện pháp tu từ cú pháp được sử dụng trong đoạn trích và nêu tác dụng.
Câu 3: Anh chị hiểu thế nào về câu nói của tác giả tại sao phải chờ đến già mới hưởng thụ cuộc
sống.
Câu 4: Trong văn bản có: “câu cuộc đời thực sự đang trôi nhanh lắm… đồng thời cũng phải biết
sống cho những phút giây này“
Trong “vội vàng” nhà thơ Xuân Diệu có viết
“Tôi không chờ nắng hạ mới hoài xuân
Xuân đương tới nghĩa là xuân đương qua
Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già
Mà xuân hết nghĩa là tôi cũng mất”
Theo anh chị cảm nhận và nhận thức về thời gian của Xuân Diệu và Robin Sharma có nét gì tương
đồng? Với cá nhân anh chị có đồng ý với quan điểm nhận thức về thời gian của hai tác giả đó
không?
Gợi ý trả lời:
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là: Nghị luận
Câu 2: Biện pháp tu từ chủ yếu được sử dụng trong văn bản là điệp cấu trúc: “Sao lại…”
Hiệu quả tu từ của biện pháp nghệ thuật đó là:
– Nhấn mạnh sự trăn trở, băn khoăn của tác giả tại sao mọi người lại lần nữa, trì hoãn mà không
sống trọn vẹn từng phút giây của hiện tại.
– Từ đó tác động đến nhận thức nhằm thay đổi quan niệm của người đọc về lẽ sống trọn vẹn từng
khoảnh khắc, từng phút giây.
– Tạo giọng điệu cho bài viết và bộc lộ thái độ quan niệm của tác giả về vấn đề được nêu trong
đoạn trích.
Câu 3: Câu hỏi của tác giả: “ Cuộc đời thực sự đang trôi nhanh lắm…nhưng đồng thời cũng phải
sống cho những phút giây này ?” được hiểu là:
– “Già” nghĩa là không còn trẻ nữa, đã bước qua tuổi thanh xuân.
– “Hưởng thụ” nghĩa là tận hưởng cuộc sống
– Như vậy đặt vấn đề dưới dạng một câu hỏi, tác giả muốn thể hiện quan điểm của mình rằng: “Sao
không trân trọng phút giây của tuổi trẻ, sao không tận hưởng cuộc đời khi tuổi trẻ mới bắt đầu.
Hãy biết sống trọn vẹn từng phút giây.
– Sống vội vàng, hưởng thụ không có nghĩa là sống gấp, sống ích kỉ chỉ biết đến bản thân.
Câu 4:
– Cảm nhận và nhận thức về thời gian của Xuân Diệu và Robin Sharma có sự gặp gỡ ở chỗ.
+ Cả hai tác giả đều quan niệm thời gian là tuyến tính, một đi không trở lại.
+ Hãy sống trọn vẹn từng khoảnh khắc.
+ Cả hai tác giả đều nuối tiếc thời gian và tuổi trẻ từ đó hối thúc sống vội vàng, sống cuống quýt.
– Tôi đồng ý với quan niệm về thời gian của hai tác giả: Phải cống hiến hết mình trong từng giây
phút. Vì:
+ Quá khứ dù tươi đẹp hay đớn đau đều là những thứ đã qua, tương lai chưa đến bởi vậy hãy sống
trọn vẹn từng phút giây của hiện tại.
+ Hiện tại của hôm nay sẽ trở thành quá khứ ngày mai, bạn sẽ không thể có một quá khứ đẹp nếu
không có một hiện tại tuyệt vời, bạn cũng sẽ không có một tương lai sáng lạn nếu không có một
thực tại rực rỡ.
+ Người đến đỉnh vinh quang dễ ngủ quên trên chiến thắng bởi cuộc sống là một hành trình không
ngừng nghỉ nếu bạn dừng lại thì sẽ bị tụt hậu ở phía sau.
……………………………………………
Đăng bởi: thcs Hồng Thái
Chuyên mục: Giáo dục
Bản quyền bài viết thuộc Trường THCS Hồng Thái Hải Phòng. Mọi hành vi sao chép đều là gian lận!
Nguồn: https://thcshongthaiad.edu.vn
Danh mục: Tra Cứu